Ed Woodward đã sai lầm khi đẩy Man United vào Super League
Trong làng bóng đá, không có chiếc ghế nào vững chắc hơn chiếc ghế mà Ed Woodward đang ngồi, cho đến trước ngày thứ Ba vừa qua. Có lẽ Ed đã biết trước số phận của mình, khi mà Harry Maguire lên tiếng phàn nàn về ông trong buổi cuộc họp khẩn liên quan tới European Super League. Trong cuộc gặp với người hâm mộ trước đó ba ngày, Ed cũng không đưa ra những đường hướng trong tương lai mà Man Utd sẽ đi theo.
Đặt mình vào vị trí của Ed, việc Man Utd gia nhập European Super League thật sự mang lại những ảnh hưởng quá tồi tệ. Ông từng được chiêu mộ về Old Trafford, sau khi trở thành đạo diễn cho phi vụ giúp nhà Glazers tiếp quản Man Utd. Khi đó, động lực tài chính chính là thứ giúp Ed có được vị trí của mình. Và bây giờ, cũng vì hai chữ tài chính mà Ed đã hướng Man Utd vào việc tham gia thành lập siêu giải đấu.
Nhưng điều mà Ed không thể lường trước, đấy là cơn giận dữ khủng khiếp của Sir Alex Ferguson. Không chỉ vậy, Chủ tịch UEFA Aleksander Ceferin còn thẳng thừng gọi ông là một “con rắn độc”.
Khi Ed mới bước lên đỉnh cao quyền lực tại Old Trafford, người ta kỳ vọng rằng bản lĩnh của một người từng lăn lộn trên thương trường sẽ giúp Ed nhìn nhận mọi thứ từ góc độ của một ngân hàng đầu tư. Ed đã thay thế David Gill, người từng là một kế toán công chứng. Và rõ ràng là trong khoảng thời gian đã qua, Ed đã mang tới cho Man Utd nhiều sự thay đổi.
Tuy vậy, sự thực là khi nhà Glazers cùng lúc chia tay cả Sir Alex Ferguson lẫn David Gill, Man Utd đã thiếu đi một kế hoạch bài bản cho giai đoạn sau đó. Còn Ed, vị Phó Chủ Tịch quyền lực, đã phải dò dẫm từng bước trên hành trình tìm lại thành công thời Sir Alex. Nếu phải làm một phép so sánh, thì nó giống như việc người ta tìm kiếm hộp đen của một chiếc máy bay rơi vậy.
Ed rất giỏi trong việc giúp Man Utd kiếm tiền, nhưng ông lại chi tiêu kém một cách đáng ngạc nhiên. Phần nhiều các thương vụ của mình, ông dường như quan tâm tới việc tạo ra một quả bom tấn hơn là những giá trị mà thương vụ có thể đem lại.
Ed đã ký hợp đồng với những cầu thủ như Angel di Maria, Bastian Schweinsteiger cùng Radamel Falcao với mức lương cao ngất ngưởng, và thường là vào những ngày chót của kỳ chuyển nhượng. Thế nhưng đáng nói hơn cả, đấy phải là thương vụ mua lại Pogba vào năm 2016, khi Quỷ Đỏ đã phải chi ra số tiền lên tới 89,3 triệu bảng.
Ngày đó, Ed thậm chí xem việc Manchester United nổ quả bom tấn Pogba như một dấu hiệu cho thấy họ đã bắt đầu trở lại đỉnh cao. Ngoài ra, cũng có những thương vụ mà đáng lý Man Utd phải thực hiện sớm hơn – như là Harry Maguire chẳng hạn.
Rõ ràng, Ed không phải là một người giỏi trong khâu chuyển nhượng, nhưng ông lại khá miễn cưỡng khi trao lại quyền lực. Bằng chứng cho điều này, đấy là chuyện John Murtough chỉ được bổ nhiệm vào vị trí Giám đốc bóng đá trong tháng trước.
Ed từng là bất khả xâm phạm, còn nhà Glazers thì chỉ quan tâm đến giá cổ phiếu, mặc cho Man Utd đứng ở đâu trên bảng xếp hạng. Họ tin tưởng Ed vì ông là người trao chiếc chìa khóa tại Old Trafford cho họ.
Và sự thật thì giá cổ phiếu của Man Utd cho đến lúc này, vẫn đang tiếp tục tăng. Dù vậy, Ed đã phải trả giá cho quyết định sai lầm của mình – bỏ qua lịch sử 143 năm của Man Utd để gia nhập European Super League.
Về phần nhà Glazers, họ vẫn luôn như những người vô hình tại Man Utd kể từ sau phi vụ tiếp quản câu lạc bộ. Nhưng sự thực là dưới triều đại của những ông chủ người Mỹ, Man Utd đã từng bước trở nên hưng vượng, và từ lâu đã thoát ra khỏi cảnh nợ nần chồng chất.
Nhưng giờ, họ lại đang đối diện với sự phản đối mạnh mẽ từ người hâm mộ. Và công cuộc “kháng chiến” của các cổ động viên đã được tiếp một động lực lớn hơn nhiều với những gì đã diễn ra trong 72 giờ qua. Trong bối cảnh đó, nhà Glazers một lần nữa có ý muốn bán Man Utd. Dẫu cho mức giá khủng khiếp 1 tỷ bảng sẽ giới hạn những “khách hàng tiềm năng”, song kịch bản Man Utd đổi chủ đang có khả năng xảy ra lớn hơn bao giờ hết.
Quay trở lại với Ed, di sản của ông sau những nằm cầm quyền tại Man Utd, đó sẽ chỉ là một đội bóng còn ở rất xa với đỉnh cao danh vọng. Người ta sẽ nhớ đến ông với những khoản tiền khổng lồ đã được chi ra để đổi lấy những bản hợp đồng thảm họa. Và đương nhiên rồi, mọi thứ càng trở nên tồi tệ hơn, vì European Super League.