Mùa giải năm nay là mùa thứ hai Jose Mourinho nắm quyền tại Tottemham Hotspur. Có một quy luật bất thành văn với chiến lược gia người Bồ Đào Nha là ông luôn giành các danh hiệu ở trong hai mùa giải đầu tiên với các đội bóng từng dẫn dắt, từ Real Madrid, Chelsea đến Man United.
Thế nhưng quy luật đó dường như có nguy cơ bị phá bỏ khi lúc này họ rơi xuống vị trí thứ 8 trên BXH Ngoại Hạng Anh, kém đội đầu bảng Man City 14 điểm. Những điều ấy đến từ chuỗi thua 3 trận liên tiếp vừa qua, mà mới nhất là trận thua trước một Chelsea khủng hoảng và mới thay tướng.
Vậy nguyên nhân nào dẫn đến sự sa sút đáng kinh ngạc đó, dù ở giai đoạn trước Giáng sinh, họ bay cao với chuỗi thắng vô cùng ấn tương?
Sự phụ thuộc vào Harry Kane và Son Heung Min
NHM bóng đá bình thường nhất cũng dễ dàng nhận thấy sự phụ thuộc của Tottenham vào bộ đôi Harry Kane và Son Heung Min. Đây không phải mùa đầu tiên Kane và Son chơi bóng cùng nhau. Thế nhưng lâu nay họ chưa từng tạo mối liên kết chặt chẽ như ở mùa giải này.
Từ đầu mùa đến này, sợi dây liên kết ấy đã mang về cho Tottenham 13 bàn thắng. Họ thay nhau kiến tạo và lập công. Sự thay đổi đó đến từ việc, Kane lùi hơn trong vai trò của một tiền đạo ảo, nhường lại khoảng trống cho Son Heung Min khai thác hàng thủ đối phương.
Với sự thấu hiểu và nhãn quan siêu việt, Harry Kane tung ra những đường chuyền sắc lẹm để Son dùng tốc độ và kỹ năng dứt điểm mang về các bàn thắng cho Spurs.
Trước đây, Son vẫn đá như thế khi đá lệch cánh rồi băng cắt vào trong nhưng Kane thì lĩnh xướng hàng công. Đôi khi họ bị dẫm chân nên không phát huy hiệu quả. Và nếu để ý, mỗi khi Kane chấn thương thì Son chơi rất hay.
Có lẽ Mourinho đã phát hiện ra điều này và tìm ra lời giải bằng cách đẩy Kane lùi xuống một chút.
Thế nhưng điểm mạnh này cũng là điểm yếu chết người của Spurs. Sự quá phụ thuộc ấy khiến Spurs bế tắc nếu đối phương phong tỏa thành công bộ đôi Son-Kane hay một trong 2 người không thi đấu.
Và điểm chung ở 3 trận thua gần nhất, Harry Kane đã rời sân vì chấn thương ở trận gặp Liverpool, không thi đấu ở trận gặp Brighton và Chelsea. Kết quả đã chứng minh điều này, Tottenham gần như vô hại trong các tình huống tấn công.
Lối đá cũ kỹ của Mourinho
Có lẽ Mourinho là một trong số ít những HLV lớn trên thế giới còn áp dụng tư tưởng chơi bóng phòng ngự phản công. Người có phong cách tương tự với ông là Diego Simeone đã dần thay đổi Atletico Madrid theo hướng cởi mở hơn, kiểm soát bóng nhiều hơn.
Mourinho quá thực dụng dù đối thủ có mạnh hay yếu. Triết lý của ông là “bạn sẽ không sai lầm nếu như không cầm nhiều bóng”. Nhưng có một vấn đề, nếu không cầm bóng, đội bóng của ông sẽ chẳng thể nào tạo ra nhiều cơ hội, cầu thủ của ông sẽ phải chạy nhiều hơn.
Triết lý ấy giết chết những cầu thủ sáng tạo, những người thích được cầm quả bóng trong chân hơn là đuổi theo kẻ khác. Những điều đó dần tạo ra sự ức chế trong tâm lý cầu thủ.
Những mâu thuẫn của Mourinho với các học trò từng nhiều lần rò rỉ trên truyền thông ở bất cứ đội bóng nào ông từng đi qua. Paul Pogba, Sergio Ramos, Ronaldo hay John Terry, rất nhiều cái tên nữa được coi là chống lại Mourinho khi họ không được chơi thứ bóng đá như mong muốn.
Tương lai nào cho Tottenham?
Trước đây nói đến Tottenham, người ta nghĩ đến một đội bóng trẻ với lối đá phóng khoáng mà Pochettino áp dụng. Nhưng ngày nay, Tottenham chơi đơn điệu hơn, ít gây áp lực trên phần sân của đối thủ hơn. Nhờ đó, bộ đôi Son-Kane có nhiều khoảng trống để tận dụng tốc độ và khả năng kiến tạo. Nhưng khi các đối thủ đã cắt đứt sự liên kết ấy, Tottenham bế tắc.
Việc thiếu đi một nhạc trưởng thực thụ ở giữa sân như Eriksen trước đây đang là vấn đề lớn nhất của Gà Trống. Mất đi một chân chuyền sáng tạo, trong khi song sát Harry Kane và Son Heung-min không thể tỏa sáng hoặc sa sút và chấn thương thì đội bóng vùng Bắc London lập tức trở nên bế tắc và vô hại.
Đó sẽ là bài toán mà Mourinho cần tìm ra lời giải. Thế nhưng ông sẽ làm gì đây khi trong tay không có bất kỳ một cầu thủ sáng tạo nào ở khu vực giữa sân. Mùa chuyển nhượng cũng đã khép lại và giờ đây trong tay Người Đặc Biệt là một hàng tiền vệ thừa lượng nhưng quá thiếu chất.
Hè năm 2019/2020, Tottenham đã bỏ qua cơ hội sở hữu Bruno Fernandes và mang về bộ đôi Tanguy Ndombele và Giovani Lo Celso với niềm tin rằng họ sẽ chơi tốt hơn nhạc trưởng người Bồ Đào Nha. Tuy nhiên giờ đây, một người thì thiếu ổn định, một người lại nằm viện nhiều hơn ra sân.
Cái tên duy nhất mà Mourinho có thể trọng dụng là Dele Alli. Thế nhưng với những mâu thuẫn của ông và cầu thủ 24 tuổi hiện tại gần như đã không thể hàn gắn. Cộng thêm sự cố chấp vốn đã trở thành thương hiệu của Người Đặc Biệt thì e rằng, Tottenham sẽ đối mặt với một tương lai còn u ám và bế tắc hơn.