Trước khi Premier League 2020/2021 khởi tranh, như thường lệ, phần đông các chuyên gia bóng đá đều có chung nhận định: Hành trình đến ngai vàng năm nay tiếp tục là cuộc đua song mã giữa Manchester City cùng với Liverpool.
Còn Tottenham Hotspur, họ được dự báo là sẽ phải rất vất vả để có thể cạnh tranh một vị trí trong top 4.
Tuy nhiên, giờ thì Jose Mourinho cùng các học trò đang làm tất thảy những ai nghi ngờ sức mạnh của họ phải há hốc mồm vì kinh ngạc.
Thời điểm hiện tại, chính The Lilywhites mới là những người đang ngự trị trên ngôi đầu của giải bóng đá khắc nghiệt nhất hành tinh.
- Mourinho và hành trình biến Tottenham thành kẻ bất khả chiến bại
- Đội hình dự bị Tottenham liệu có đủ sức đi đường dài cùng Mourinho?
Ác mộng tại Manchester United
Cách đây gần 2 năm, Jose Mourinho phải rời câu lạc bộ Manchester United trong bẽ bàng. Sân nhà của Quỷ Đỏ được gọi là Nhà hát của những giấc mơ, thế nhưng tại đó, thứ mà Người Đặc Biệt nhận được chỉ là cơn ác mộng kinh hoàng.
Sau khi Mourinho bật bãi khỏi Old Trafford, ai cũng hiểu ông bị chính các học trò của mình lật ghế. Bằng chứng rõ ràng nhất, đó là việc Paul Pogba đăng tấm ảnh với nụ cười đầy ẩn ý lên Instagram ngay sau khi thông tin Mourinho bị sa thải được công bố chính thức.
Điều đó, nó như một lời khẳng định rằng anh đã chiến thắng ông thầy cũ người Bồ trong cuộc tranh đoạt quyền lực.
Ngày cựu thuyền trưởng Chelsea còn tại vị, Pogba chính là người có mâu thuẫn sâu sắc nhất với ông. Chiến lược gia 57 tuổi từng tước băng thủ quân của nhà vô địch World Cup 2018, thậm chí thẳng thừng gọi anh con virus trong phòng thay đồ. Ở chiều ngược lại, nhiều tờ báo Anh thời điểm đó cũng khẳng định rằng, chính số 6 là người đã cổ động các đồng đội ‘nghỉ đá’.
Tất nhiên, chẳng thể nào có bằng chứng xác thực cho chuyện này, thế nhưng nhìn vào những thống kê tồi tệ mà Manchester United đã tạo ra trong nửa đầu mùa giải 2018/2019, thì chúng ta hoàn toàn có cơ sở để tin vào điều đó.
Họ thua những gã nhược tiểu như West Ham United, Brighton, bị những Crystal Palace hay Southampton cầm chân, đồng thời thua toàn diện khi gặp những đội bóng ngang tầm là Tottenham, Man City và Liverpool.
Hơn nữa ngày ấy, vị thế của Paul Pogba giống như Bruno Fernandes bây giờ vậy, và nếu phải tìm ra một người có sức hiệu triệu đủ lớn để thống lĩnh dàn sao Man Utd cùng nhau ‘lật ghế’ Mourinho, thì đó chỉ có thể là Pogba mà thôi.
Dẫu vậy, nếu như chỉ một mình Pogba không ưa Mourinho, thì dù mọi thứ có khó khăn đến nhường nào đi nữa, có lẽ ông cũng sẽ chẳng phải nhận cái kết cay đắng tới như vậy. Mourinho ngày ấy chẳng được lòng mấy ai ở Carrington, có chăng thì đó chỉ là Nemanja Matic, Romelu Lukaku hay Marouane Fellaini mà thôi.
Cái hôm ông chính thức chỉ còn là quá khứ tại Old Trafford, các cầu thủ Manchester United thậm chí chẳng thèm nói lời chào tạm biệt với người đàn ông từng làm việc với mình trong suốt 2 năm rưỡi đã qua.
Thế mới thấy, khả năng quản trị con người quan trọng thế nào trong bóng đá hiện đại.
Ngày nay, bóng đá song hành cùng kinh tế, các ngôi sao là những người trực tiếp mang về giá trị thương hiệu, tiền bạc và vô số lợi ích khác cho câu lạc bộ.
Các huấn luyện viên nếu muốn làm tốt công việc của mình đều phải học cách thích nghi. Và với Mourinho, sau những gì đã trải qua tại Manchester United, khi ông tái xuất trên cương vị thuyền trưởng của đại diện bắc London, chúng ta đã được thấy một Người Đặc Biệt rất khác.
Mourinho tại Tottenham
Tottenham Hotspur vốn là một tập thể mang bản sắc tấn công, vì vậy đã có nhiều người hoài nghi về khả năng thành công của Jose Mourinho tại đây. Thậm chí sau khi mùa giải năm ngoái khép lại, chẳng ít người còn cho rằng Mourinho không thể thích nghi với sự đổi thay của thời thế.
Tuy vậy, kết quả luôn là minh chứng đanh thép nhất, và nhìn vào thành tích 21 bàn thắng sau 9 vòng đấu mà The Lilywhites đã tạo ra, ai cũng hiểu Jose Mourinho đã có sự biến chuyển lớn trong tư duy huấn luyện của mình.
Khi cần thiết, binh đoàn áo trắng vẫn sẽ phô bày lối chơi thực dụng đặc sản mà các đội bóng do nhà cầm quân người Bồ dẫn dắt luôn có, thế nhưng ông cũng biết chiều lòng người hâm mộ với những bữa tiệc bàn thắng giống như trong trận đấu với Southampton tại St Mary’s, hay màn hủy diệt Quỷ Đỏ ngay tại Old Trafford chẳng hạn.
Nhìn lại Manchester United trong mùa giải 2017/2018 – cũng là mùa giải thứ hai của Mourinho, Quỷ Đỏ đã về đích ở vị trí á quân, thế nhưng điểm tựa cho thành công của họ là mặt trận phòng ngự với chỉ 28 lần lọt lưới. Còn ở hàng công, thành tích 68 bàn thắng của họ đứng áp chót trong nhóm Big6, chỉ hơn mỗi Chelsea mà thôi.
Chẳng những tư duy huấn luyện thay đổi, mà ở cách giao tiếp, tạo mối quan hệ với các cầu thủ, Mourinho cũng làm tốt hơn nhiều so với ngày xưa.
Mùa giải năm ngoái, ông cùng với Tanguy Ndombele được cho là có một mối quan hệ bất hòa hảo.
Mourinho cũng đã công khai bày tỏ sự không hài lòng với cậu học trò, thậm chí bom tấn của Spurs được dự báo sẽ phải rời bắc London trong kỳ chuyển nhượng Hè vừa qua.
Thế nhưng sau cùng, mọi thứ đều được xử lý một cách thỏa đáng, và chẳng có thương vụ nào xảy ra cả.
Cựu sao Lyon giờ là một mắt xích quan trọng trong hệ thống chiến thuật mà Mourinho đang tạo dựng cho Tottenham.
Anh cũng chính là người đã tung ra pha kiến tạo đẳng cấp để Giovani Lo Celso kết liễu Manchester City ở vòng đấu trước, qua đó đưa Gà Trống lên đỉnh bảng xếp hạng.
Và nếu cần thêm một minh chứng nữa, thì hãy trông vào trường hợp của Harry Kane.
Hồi cuối tháng 3 năm nay, báo chí xứ sương mù được một phen xôn xao khi mà tiền đạo người Anh công khai bày tỏ sự thất vọng với những gì diễn ra ở Tottenham. Trên Instagram, chân sút sinh năm 1993 từng bày tỏ:
“Tôi yêu Spurs, nhưng tôi cũng là một cầu thủ đầy tham vọng. Nếu đội bóng không cho thấy được một hướng phát triển đúng đắn, vậy thì tôi cũng chẳng thể ở lại được.”
Vậy nhưng bây giờ, thì Harry Kane chẳng những đã chấp thuận ở lại, mà anh còn chịu hy sinh, chơi lùi sâu, hoạt động rộng và khiến cho mọi người nhớ đến mình nhờ những kiến tạo hơn cả những bàn thắng.
Tất nhiên không phải bây giờ Kane mới làm điều đó, nhưng chưa bao giờ, anh trở thành một bệ phóng lớn như vậy với các đồng đội. Với một cây săn bàn hàng đầu, không dễ để họ làm điều đó, nhưng Mourinho đã thuyết phục được Kane, và đây là cái tài của ông.
Có một chi tiết rất thú vị thế này. Trong màn lội ngược dòng đầy cảm xúc mà Tottenham Hotspur đã tạo ra tại St Mary’s hồi tháng 9.
Ngày hôm ấy, Son Heung-min tỏa sáng rực rỡ với một cú poker, nhưng khi mà chàng trai người Hàn Quốc đang trả lời phỏng vấn sau trận, Mourinho trên đường rời sân đã cắt ngang để nói rằng:
“Cầu thủ hay nhất ư? Harry Kane.”
Mới đây nhất, một lần nữa hình ảnh một Jose Mourinho gần gũi với các cầu thủ lại được hiện lên, thông qua việc ông thực hiện lời hứa của mình và tặng cho Sergio Reguilon một chiếc đùi lợn muối khi đã không để Riyad Mahrez qua mặt bất cứ lần nào.
Có quá nhiều chi tiết để thấy rằng, Mourinho giờ đây đã thay đổi quá nhiều so với ngày còn tại vị ở Manchester United.
Hiệu quả mà nó mang lại ra sao thì ai cũng thấy, Tottenham đang đứng trên đỉnh của bảng xếp hạng, với một lối đá đủ để mang tới sự phấn khích cho người hâm mộ, nhưng cũng hàm chứa sự thực dụng cần thiết.
Bây giờ, người ta nói rằng Spurs năm nay thực sự có thể thách thức danh hiệu. Tất nhiên, chặng đường phía trước vẫn còn rất dài, thế nhưng với Jose Mourinho, chẳng gì là bất khả.